Cuộc đua tìm kiếm Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) kế nhiệm ông Jerome Powell đang diễn biến nhanh chóng, với hàng loạt tên tuổi được đưa vào danh sách ứng viên. Trong khi Bộ trưởng Tài chính Scott Bessent dẫn đầu chiến dịch vận động, thị trường đang chứng kiến sự bổ sung liên tục các gương mặt tiềm năng như Phó Chủ tịch Fed Michelle Bowman, ông Philip Jefferson, cựu cố vấn kinh tế Kevin Hassett, cựu Thống đốc Fed Kevin Warsh, Thống đốc Christopher Waller và cựu Chủ tịch Fed St. Louis James Bullard. Theo thị trường cá cược, cơ hội của ông Waller hiện ở mức 44%.
Tuy nhiên, một cái tên ít được công chúng chú ý lại đang nổi lên như một “ẩn số” đáng gờm – ông Stephen Miran, người vừa được Tổng thống Donald Trump đề cử vào ghế Thống đốc Fed còn trống sau khi bà Adriana Kugler bất ngờ từ chức ngày 01/08. Nhiệm kỳ của bà Kugler vốn kéo dài đến ngày 31/01/2026, tạo điều kiện để ông Trump nhanh chóng bổ nhiệm người thay thế.
Theo chuyên gia chiến lược chính sách công của Barclays, ông Michael McLean, vị trí mà ông Miran đảm nhiệm có thể mang tính bước đệm quan trọng. Dù nhiệm kỳ chính thức chỉ kéo dài chưa đầy hai năm, ông có thể tiếp tục phục vụ sau khi nhiệm kỳ kết thúc cho đến khi được thay thế – điều đã từng xảy ra với các thống đốc trước đây. Đáng chú ý, ghế trống tiếp theo tại Fed sẽ chỉ xuất hiện khi nhiệm kỳ Thống đốc của ông Powell kết thúc vào ngày 31/01/2028, trừ khi ông từ nhiệm sớm.
Việc ông Trump không vội đề cử cho một nhiệm kỳ đầy đủ 14 năm được xem như một “nước cờ thử việc”, cho phép ông Miran tích lũy kinh nghiệm, xây dựng hồ sơ và hình ảnh công chúng trước khi trở thành ứng viên nặng ký cho vị trí Chủ tịch Fed. Nếu được Thượng viện phê chuẩn, ông Miran sẽ cùng các nhân sự do ông Trump bổ nhiệm chiếm đa số (4/7 ghế) tại Hội đồng Thống đốc Fed, mở ra khả năng thay đổi một số quy định ngân hàng quan trọng, đặc biệt là các quy tắc về tỷ lệ đòn bẩy.
Ông McLean chỉ ra bốn lợi thế lớn của Miran: được ông Trump tin tưởng và ủng hộ; có cơ hội tiếp cận thông tin nội bộ Fed; sở hữu tiếng nói và quyền bỏ phiếu về chính sách tiền tệ, tiềm năng trở thành tiếng nói bất đồng; và việc được phê chuẩn sớm sẽ tạo tiền đề thuận lợi cho một lần tái đề cử. Tiền lệ từ Chủ tịch Hội đồng Cố vấn Kinh tế (CEA) trở thành Chủ tịch Fed đã từng xảy ra, và phong cách sẵn sàng thách thức đồng thuận của Miran có thể phù hợp với định hướng cải tổ mà ông Trump mong muốn.
Nếu kịch bản này diễn ra, cái tên Stephen Miran – vốn xa lạ với phần lớn công chúng – có thể trở thành tâm điểm trên thị trường tài chính toàn cầu trong thời gian không xa.